Vũ Thương Giang
NGƯỜI CÓ HIỂU …?
Bao năm cảm xúc cạn vơi .
Hồn thơ chết yểu giữa đời đắng cay .
Biết người mong đợi từng ngày .
Cố quên đời thực, vào đây mình cùng …
Khơi nguồn cảm xúc nhớ nhung .
Nối mạch thơ cũ, mình từng gửi trao .
Tứ thi vừa chảy dạt dào
Người nỡ chì chiết …Hỏi sao không buồn?
Nếu thương chẳng thể nhiều hơn
Cũng đừng đay nghiến, cứa hồn thơ đau .
Lòng như bấc đã cạn dầu .
Giờ sao cháy lại thuở đầu nữa đây?
Đành men theo tiếng mõ gầy .
Nhặt câu kinh kệ, chắp tay khấn nguyền :
Mong người phía ấy bình yên .
Mong mình dịu lắng muộn phiền trong tâm .
Chiều buông như một nốt trầm .
Vô ngôn, chỉ thấy lặng câm cõi lòng…
Kiev 03/11/2016
Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 17 tháng 11 năm 2016